Cầu thủ không cần nhiều danh hiệu cao quý để chinh phục trái tim người hâm mộ đó là Michael Ballack. Anh sinh ra ở Gorlitz, thuộc một thị trấn nhỏ ở Đức. Có biệt danh “tiểu Hoàng đế” từ khi còn là cầu thủ trẻ anh đã thi đấu ở giải hạng 2 trong màu áo Chemnitzer.
Michael Ballack: Những ngày đầu ở Bayer Leverkusen
Ballack không thể giúp Chemnitzer trụ hạng trong mùa đầu tiên thi đấu chuyên nghiệp, nhưng anh ghi điểm trong mắt những nhà tuyển trạch. Cho đến mùa giải 1997/98, thì Ballack bắt đầu chuyển sang Kaiserslautern của HLV Otto Rehhagel.
Michael Ballack với biệt danh “hoàng đế không ngai”
Khi nói về Ballack, sẽ là thiếu sót lớn nếu không nhắc đến những thất bại. Dù ở đội bóng hay giải đấu lớn nào thì sự đen đủi của Ballack được gán cho số áo 13 mà anh luôn chọn
Tôi không phải là người mê tín “tôi biết nhiều người không thích áo số 13, nhưng tôi không thấy vấn đề gì với nó cả. Trong một đội bóng luôn phải có cầu thủ sẵn sàng đeo áo số 13, đó mới là người mạnh mẽ nhất”.
Khi chiếc áo số 13 ở Bayer Leverkusen bắt đầu chọn, Ballack cũng không hề nghĩ con số này lại đi cùng anh với nhiều thất bại đến thế. Trong 15 năm thi đấu đỉnh cao, Ballack đã giành được 12 danh hiệu lớn, bao gồm 4 chức vô địch Bundesliga và 3 cúp quốc gia Đức, 1 chức vô địch Ngoại hạng Anh, 2 cúp FA, 1 cúp Liên đoàn. Trong đó có 2 lần ở Champions League, 1 World Cup và 1 EURO nhưng cầu thủ này cũng mến trải 11 lần về nhì.
2001/02 và 2007/08 là Hai mùa giải khó quên nhất với Michael Ballack. Sau 4 lần về nhì cùng với Bayer Leverkusen và đội tuyển Đức trong năm 2002, anh thừa nhận là mình đã khóc trong phòng thay đồ sau trận thua Brazil.
Sau 6 năm, người ta lại thấy cầu thủ này ngã gục trong đêm mưa Moscow, là nơi mà Chelsea vụt mất cơ hội nâng chiếc cúp danh giá nhất lục địa già. Năm đó Chelsea cũng về nhì ở Ngoại hạng Anh, cúp Liên đoàn Anh và Champions League. Đội tuyển Đức thua còn Tây Ban Nha ở chung kết EURO.
Michael Ballack là ngôi sao gánh vác cả một thế hệ trong màu áo “Cỗ xe tăng” nhưng lại không được điền tên vào hàng ngũ những người hùng dân tộc, bởi vì anh luôn ngã gục trước ngưỡng cửa vô địch World Cup hay EURO.
2 năm sau khi Ballack giã từ bóng đá, thì thế hệ mới của đội tuyển Đức lên ngôi ở World Cup 2014. Đội bóng nước Anh giành được chức vô địch Champions League đầu tiên trong lịch sử, cũng từng đó thời gian kể từ khi anh rời Chelsea.
Khi bị chấn thương lãng xẹt ở trận chung kết FA Cup 2010 khiến “tiểu Hoàng đế” lỡ hẹn với ngày hội bóng đá thế giới trên đất Nam Phi. Rồi để những mâu thuẫn với LĐBĐ Đức sau đó khiến cho Ballack không còn cơ hội trở lại.
Mới đây trong phát biểu, Michael Ballack khẳng định điều mình nuối tiếc nhất trong sự nghiệp không phải là những trận chung kết thất bại và cũng không phải những tấm thẻ phạt sau nhiều lần xả thân vì đội bóng, hay từ chối trận đấu thứ 100 trong màu áo ĐTQG. Nhưng sai lầm đáng tiếc nhất của Ballack là anh đã không ở lại Chelsea tới khi giã từ sự nghiệp.
Đến Năm 2010, thì Carlo Ancelotti muốn đỡ tôi ở lại CLB nhưng quyết định là chỉ gia hạn một năm với những cầu thủ lớn tuổi. Tôi muốn bản hợp đồng ít nhất là 2 năm.
“Bây giờ điều đó là một sai lầm lớn đối với tôi. Có lẽ mình nên ở lại Chelsea cho dù chỉ là 1 năm đi nữa. Tôi không tưởng tượng sẽ được sẽ trở lại Bayer Leverkusen cho đến ngày cuối cùng. Tôi rất day dứt rằng lẽ ra chúng tôi nên tìm giải pháp để ở lại Chelsea lúc đó. Khi tôi muốn ở lại The Blues đến cuối sự nghiệp”.
Michael Ballack có lý do để nuối tiếc, nếu quyết định gắn bó với Chelsea, thì anh sẽ có được danh hiệu mà mình theo đuổi trong cả sự nghiệp: Chức vô địch Champions League. Nhưng rốt cuộc Ballack lại chọn điều đó, sự lựa chọn biến anh trở nên đặc biệt, là “Hoàng đế không ngai” của bóng đá thế giới.