Tác phẩm “Vọng Tưởng Cuồng” của tác giả Uý Không thuộc thể loại hiện đại, cường thủ hào đoạt, nam bị bệnh hoang tưởng, 18+, HE. Để biết thêm về nội dung và nhân vật của truyện, hãy cùng T8win.club tìm hiểu nhé.
Nội dung của truyện Vọng Tưởng Cuồng
Gần phân nửa của câu chuyện là hội chứng ảo tưởng của anh dẫn đến ép buộc nữ chính phải luôn ở bên mình, và lúc nào cũng là cảnh trống đánh xuôi kèn thổi ngược.
Đây chỉ là câu chuyện nói về bạn tổng tài xấu xa luôn ôm trong mình suy nghĩ rằng bạn trợ lý nhỏ của mình đã yêu thầm mình từ rất lâu.
Trịnh Thiên Dã vì câu chuyện bắt cóc lúc nhỏ và cái chết của người mẹ cho nên tâm lý đã xảy ra sự bất thường, ôm tâm bệnh lớn lên dẫn đến mắc phải căn bệnh hoang tưởng. Anh cứ cho rằng nữ chính là La Phi luôn âm thầm thích mình: tỏ tình với anh ở ngay tại quán bar, xin vào làm tại công ty của anh, lại đến làm trợ lý dưới trướng của mình… Những biểu hiện đó diễn ra và trong mắt anh tất cả đều là đang cố gắng để tiếp cận anh. Mà một cô khi đã yêu anh như vậy thì việc cả hai đến với nhau là lẽ tự nhiên.
“La Phi không thể vùng ra được, bàn tay kia quấy rối trước ngực của cô, khiến cô vừa cảm thấy xấu hổ vừa giận dữ, ước gì có thể giết chết được tên này, cô hét lên và nhịn không được văng tục: “Anh là một đồ thần kinh! Mẹ nó anh nghĩ anh chính là thần à, nên ai cũng phải thích anh! Anh buông ra ngay! Đây là anh đang cưỡng hiếp tôi đó!”
“Cưỡng hiếp?” Hình như Trịnh Thiên Dã rất nghiêm túc để suy nghĩ về từ này, nghĩ xong anh lại càng tỏ ra vẻ vô tội mà nói, “Nhưng… mà là cô dụ dỗ tôi trước mà.”
Gần phân nửa của câu chuyện là chứng bệnh ảo tưởng của anh dẫn đến việc ép buộc nữ chính phải ở bên cạnh mình. Mặc sức cho cô luôn tỏ ra chống cự, Trịnh Thiên Dã vẫn luôn lý giải về những hành động kháng nghị đó là theo suy nghĩ của anh, rồi từ đó tự tìm ra những thú vui khi ở bên cô nàng.
“La Phi rất lười nói chuyện cùng với Trịnh Thiên Dã, nhưng anh không cần cô nàng mở miệng, cũng có thể tự tìm cho mình thú vui, còn có bản lĩnh khiến cho nữ chính La Phi gần như muốn phát điên lên. Ví dụ như anh thường vốc một nắm cát rồi bất ngờ rãi lên trên cổ cô, hoặc là nài ép và lôi kéo cô xuống biển, bất chấp cho cô cố giãy dụa, anh bồng cô lên, vất cô xuống nước, nhìn thấy cảnh cô chật vật vùng vẫy, đứng dậy thì cười ha hả.
Ban đầu La Phi còn có thể nhịn được một chút, thật sự là thẹn quá nên hoá giận, và đã không thể nào nhịn được nữa, cô trở nên tức giận đến đỏ mặt, bên thì mắng anh ta là đồ thần kinh, bên thì đấm đá phản kháng kịch liệt lại anh ta.
Nhưng đối với những sự phản kháng của cô thì Trịnh Thiên Dã không cho đó là phản đối, ngược lại anh còn cho rằng đây là tình thú giữa nam nữ.
Đánh là thương, mắng là yêu, điều đó không phải sao?”
Về sau khi căn bệnh của anh bị báo chí phơi bày ra, dẫn đến việc gia đình của La Phi phản đối. Trịnh Thiên Dã sau khi chữa trị xong đã dần thay đổi, lên kế hoạch từng bước để tiếp cận và chinh phục cô và gia đình. Phải nói với các bạn rằng Trịnh bạo chúa của chúng ta thật sự rất gian xảo, biết sử dụng khổ nhục kế để từ đó lay động nữ chính, miệng thì lúc nào cũng bảo chỉ muốn làm bạn và mong muốn cô hạnh phúc, nhưng khi xoay mặt một cái là gài bẫy để phá hư chuyện xem mắt, hẹn hò với bạn trai của cô. Cuối cùng còn áp dụng đến việc ván đã đóng thuyền để rước vợ.
Kết luận
Tên truyện rất phù hợp đối với tính cách cũng như câu chuyện tình yêu của Trịnh Thiên Dã dành cho nữ chính La Phi. Ai thích nam chính đôi khi rất trẻ con nhưng đôi khi lại cực kỳ biến thái thì không nên bỏ qua hố này nhé.